Bức Tượng Sáp Và Con Bọ Chét

Bức Tượng Sáp Và Con Bọ Chét

Có một vị sư tu hành tên là Thạch Minh. Ông là một người có tâm hồn thanh tịnh và sáng suốt. Trải qua nhiều năm tu hành, ông đã trở thành một người nổi tiếng với những bài giảng đầy sức sống và sự giản đơn.

Một ngày kia, một đệ tử của Thạch Minh tên là Tâm Nguyên đến xin được làm một bức tượng sáp của vị sư để tưởng nhớ sau này. Ban đầu, Thạch Minh không đồng ý vì ông cho rằng việc tưởng nhớ ông bằng làm một bức tượng là lãng phí và không cần thiết. Nhưng sau khi cân nhắc kỹ, sư Thạch Minh đồng ý và cho phép Tâm Nguyên đúc tượng sáp của ông.

Tâm Nguyên đã nhờ đến một một nghệ nhân đúc tượng tài năng để hoàn thành bức tượng sáp của sư Thạch Minh. Bức tượng được đúc rất tinh xảo, chi tiết đến từng nếp nhăn trên khuôn mặt của sư Thạch Minh. Sư Thạch Minh rất hài lòng về bức tượng và thỉnh thoảng lại đến chỗ bưc tượng để ngắm bức tượng của chính mình.

Nhưng khi Thạch Minh qua đời và được hỏa táng, một điều kỳ lạ đã xảy ra. Bức tượng sáp của ông một thời gian sau đã bắt đầu phát ra một mùi hôi như thể có một sinh vật sống ở bên trong.

Vào một đêm, Tâm Nguyên nằm mơ sư phụ mình đang sống trong bức tượng. Hôm sau Tâm Nguyên cùng vài đệ tử của sư Thạch Minh đi đến chỗ để bức tượng sáp của sư Thạch Minh. Họ đã nhìn thấy một con bọ chét đang ký sinh trên bức tượng. Nhớ lại câu truyện trong kinh điển kể lại rằng có một vị sư qua đời, do quá luyến tiếc chiếc áo cà sa chưa mặc mà tái sinh làm con rận nằm trong chiếc áo. Họ cùng nhận ra rằng có thể vị sư đã tham đắm vào bức tượng và không thể rời xa nó sau khi qua đời. Thay vì đạt được giải thoát, có thể sư Thạch Minh đã bị tái sinh làm một con bọ chét và ký sinh trên bức tượng sáp của chính mình.

Điều này đã làm cho các đệ tử của Thạch Minh rơi vào cảnh bàng hoàng và xót xa. Họ đã chứng kiến sự tham đắm không chỉ có thể gây ra hậu quả đối với cuộc sống hiện tại, mà còn có thể ảnh hưởng đến các kiếp sống sau này của chúng ta. Các vị đệ tử đã học được bài học quý giá về việc không tham đắm vào những thứ tạm bợ, mà hãy tập trung vào việc phát triển tâm hồn và tích lũy những phẩm chất tốt đẹp để có một cuộc sống đích thực và đạt được giải thoát sau khi qua đời.

Từ đó, các đệ tử của sư Thạch Minh đã quyết định nỗ lực trong việc tu hành và tập trung vào việc rèn luyện tâm hồn. Họ đã thực hành thiền định, thiền tuệ và giảng dạy cho những người khác về tầm quan trọng của việc giải thoát và đạt được tình thương và sự hiểu biết về cuộc sống. Vì thế mà chùa của họ trở thành nơi tôn nghiêm và trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều người khác.

(ChatGPT viết)