"Này các Tỷ kheo, đây là con đường độc nhất, đưa đến thanh tịnh cho chúng sanh, vượt khỏi sầu bi, diệt trừ khổ ưu, thành tựu chánh trí, chứng ngộ Niết bàn. Ðó là Bốn niệm xứ". (Kinh Đại Niệm Xứ)
Vô Thường Nội – The Interior as Impermanent – Ajjhattāniccasutta
Chương 35: Tương Ưng Sáu Xứ
Linked Discourses 35.1
Saṁyutta Nikāya 35.1
I: Phẩm Vô Thường
1. Impermanence
1. Aniccavagga
35.1. Vô Thường (1) Nội
The Interior as Impermanent
Ajjhattāniccasutta
(Tỳ khưu Thích Minh Châu dịch)
(translated by Bhikkhu Sujato)
Mahāsaṅgīti Tipiṭaka Buddhavasse 2500
Như vầy tôi nghe.
So I have heard.
Evaṁ me sutaṁ.
Một thời Thế Tôn trú ở Sāvatthi, tại Jetavana, vườn ông Anāthapiṇḍika.
At one time the Buddha was staying near Sāvatthī in Jeta’s Grove, Anāthapiṇḍika’s monastery.
Thấy vậy, này các Tỷ-kheo, vị Ða văn Thánh đệ tử nhàm chán đối với mắt, nhàm chán đối với tai, nhàm chán đối với mũi, nhàm chán đối với lưỡi, nhàm chán đối với thân, nhàm chán đối với ý.
Seeing this, a learned noble disciple grows disillusioned with the eye, ear, nose, tongue, body, and mind.
“Ta đã giải thoát”. Vị ấy biết rõ: “Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành, những việc nên làm đã làm, không còn trở lui trạng thái này nữa”.
They understand: ‘Rebirth is ended, the spiritual journey has been completed, what had to be done has been done, there is no return to any state of existence.’”
You must be logged in to post a comment.